Có chị thì vừa tủm tỉm cười vừa hào hứng kể “Sao người ta bảo quan hệ lần đầu tiên rất đau, chẳng khác gì đau đẻ… thế nhưng chị thấy nó diễn ra hết sức bình thường và cực kì suôn sẻ. Chồng chị cũng ngạc nhiên không kém khi thấy chị sung sức và chiến đấu dai dẳng như vậy! Kết thúc trận chiến là những giọt máu hồng đào loang ra tấm ra giường trắng tinh… và chồng chị đã rất hãnh diện khi nhìn thấy nó. Dù sao đi nữa, sự trinh trắng của cô dâu trong đêm tân hôn được chồng mình khám phá là niềm hạnh phúc thiêng liêng nhất trong đời của mỗi người phụ nữ”.
Tôi hỏi hết người này đến người khác, người thì ngại ngùng kể, người thì rất hứng thú khi truyền đạt “kinh nghiệm” quý báu cho “đàn em” của mình. Tôi vừa tò mò, vừa muốn khám phá… nhưng bên cạnh đó cũng tưởng tượng ra khung cảnh sợ hãi, đau đớn trong đêm tân hôn. “Không biết khi tôi đau quá, anh có chịu buông tha cho tôi không nhỉ?” – Tôi tự vấn lòng mình như thế nhưng trong lòng không khỏi băn khoăn về “cuộc cách mạng” diễn ra trong đêm tân hôn ấy.
Tôi về nhà trong trạng thái lo lắng vô cùng. Lo lắng vì phải chuẩn bị thiệp cưới, khách mời và tiếp đón gia đình nội ngoại sao cho chu đáo… nhưng tôi cũng không khỏi lo lắng vì mình chưa hề có một chút kinh nghiệm gì trong chuyện quan hệ nam nữ. Thấy tôi mấy ngày mất ăn mất ngủ, mẹ kéo tôi vào phòng rồi tâm sự “Tao hỏi thật mày nhé! Mày và thằng Tuấn đã “làm cái chuyện ấy” với nhau chưa?”. Tôi nguây nguẩy lắc đầu trả lời “chưa” thì mẹ tôi lại tiếp tục:
- Thế mày không tìm những cuốn sách nói về chuyện "quan hệ chồng vợ" mà đọc à?
- Con cũng thường xuyên lên mạng tìm hiểu vấn đề này nhưng con không hiểu lắm mẹ ạ!
- Thôi, không cần mua sách, tao bày cho một số bài này…
- Thôi… khỏi cần mẹ ạ!
- Mày xấu hổ với mẹ mày nữa cơ à? Coi chừng đêm tân hôn có vấn đề gì, gọi điện về là tao không trả lời cho đâu nhé!
Đêm tân hôn của chúng tôi cũng đã diễn ra sau một ngày tưng bừng bia rượu với người thân và bè bạn
- …
- Tao thấy cả mày và thằng chồng của mày đều “gà” lắm. Nhưng mà đừng vì thiếu hiểu biết mà chết đó nha con. Nói rồi, mẹ đưa cho tôi mấy chiếc kim và bảo: “Tao đưa mấy cái kim này để mày phòng thân thôi. Khi quan hệ, nếu như chồng mày sốc và ngất trên người mày thì hãy lấy cái kim này, châm mạnh vào vào chỗ xương cụt của nó, tiếp sau đó, ấn vào huyệt nhân trung (nằm trên môi, đoạn từ mũi đến môi trên). Hoặc mày có thể nhỏ lông mao (thường nằm ở xung hậu môn của đàn ông), sau đó, từ từ và nhẹ nhàng để người nó nằm xuống, xoa đều toàn thân, kết hợp kích thích hô hấp. Khi bị như thế, mày đừng có ngại ngùng, cũng không nên cuống quýt quá… vì lúc này, chỉ có mày mới cứu được mạng sống của chồng mày thôi. Sau đó, nhớ gọi cho bác sỹ để đưa chồng đến bệnh viện. Nghe chưa?”
- Vâng. Nhưng…
- Nhưng gì? Mày không biết thật à?
- Không ạ!
- Đấy gọi là thượng mã phong – bệnh đêm động phòng đó con ạ!
… Tôi đỏ mặt “vâng”, “dạ” rồi cố tình lảng tránh những câu hỏi của mẹ về vấn đề tế nhị đó…
Cuối cùng, đêm tân hôn của chúng tôi cũng đã diễn ra sau một ngày tưng bừng bia rượu với người thân và bè bạn. Anh ngà ngà say, còn tôi cũng đau đầu chóng mặt sau một ngày đi chào mọi người và cố cười thật tươi trong ngày cưới.
Tôi mặc chiếc váy voan mỏng manh, ngắn cũn cỡn và hở hang hết cỡ của người bạn thân mua tặng trước ngày cưới. Khi anh nhìn vào ngực tôi chằm chằm, tôi ngại ngùng quay đi như muốn tìm một nơi để thoát thân. Tôi tự hỏi “Sao mắt anh lại nhìn mình như tên yêu râu xanh thế kia chứ?”… Và không chần chừ gì nữa, anh cuồng dại ôm lấy tôi, hôn lên tất cả những điểm nhạy cảm trên cơ thể tôi… và chiếc váy mỏng manh, quyến rũ ấy cũng từ từ bị tụt xuống…
Tôi vừa yêu vừa tưởng tưởng đến khung cảnh đau đớn của những chị bạn đồng nghiệp… tự nhiên tôi cảm thấy run sợ và lo lắng. Nhưng thật may mắn khi người “đàn ông không từng trải” của mình đã giúp tôi tự tin “vào cuộc” mà không một chút lo lắng… Dù “lần đầu tiên” đau đớn nhưng chúng tôi đã vô cùng sung sướng và hạnh phúc khi “cuộc yêu” của mình đã thành công tốt đẹp với chiến lợi phẩm thu về được là những giọt máu đào loang trên tấm ga trải giường màu hồng phớt.
Dù không phải gào thét đau đớn, cũng không phải đạp phăng chồng lăn xuống đất, hay ôm quần áo chạy vào nhà tắm vì sợ hãi như những chị bạn đồng nghiệp của mình… nhưng vợ chồng chúng tôi cũng phải “vật vã” suốt ba tiếng đồng hồ mới có được một thành tích đáng nể và để đời như vậy!